Thư gửi người thương, người ủng hộ nhóm SCT.
Người thương ơi, ta
đã-đang-sẽ muốn tìm sự an tâm, hạnh phúc tròn đầy viên mãn. Nhưng an tâm thế
nào được khi hàng ngày hàng giờ vẫn đối mặt với tội ác, bất công, cướp bóc,
tham nhũng, đói nghèo, oan ức, môi trường thiên nhiên bị tàn phá khốc liệt,
rừng khóc, các loài trên bề tuyệt chủng bắt gặp khắp mọi nơi, trên mọi nẻo
đường, mọi nơi ta có mặt. Được đọc trên báo chí, nghe qua phương tiện truyền
thông, nhìn thấy từ phim ảnh, truyền hình, bản tin thời sự trong cũng như ngoài
nước được chiếu đi chiếu lại mỗi tiếng đồng hồ?
An tâm, vô sự, vô vi, tỉnh thức, hạnh phúc chân thật xuất phát tự cái nhìn nội tại, từ sự bình an nội tại của tự thân (inner peace) ở đó ta nhận rõ bản chất sự việc bắt nguồn từ đâu,chỉ có hiểu và thương trong ta, ta dấn thân, sống đời tận hiến, xắn tay áo cùng mọi người tốt, cùng mọi thành viên của nhóm SCT và hàng ngàn, hàng triệu người yêu quý bảo vệ Thiên nhiên, bảo vệ di sản-lá phổi xanh Cát Tiên, ta dùng những hành động, phương tiện thiết thực để chừng mực nào đó làm giảm thiểu nỗi khổ, tạo dựng đức tin, gây lại niềm tin từ những đốm lửa yếu nhất, nhỏ nhất và cũng góp công góp sức giữ cho lửa cháy dần lên thành niềm tin lớn. Ta thả bè lau và thắp lên ngọn lửa thương yêu không phân biệt, không kỳ thị, kết nối và lan toả hiểu thương bảo vệ môi trường.
Thờ ơ giữ cho mình yên ổn trước mọi việc xảy ra thì không phải là an tâm hay người vô sự hay sống vô vi như nhiều người lầm tưởng mà phải gọi đó là sự ngủ mê, đó là sự chết trong sự sống, đó là sự lãnh đạm mang chút tàn nhẫn, tiêu cực, sống chỉ biết mình, vun vén cho mình, cho gia đình mình và khi trút hơi thở cuối cùng sẽ không bình an và có nhiều khổ đau cho chính mình, gia đình mình, người thân mình. Ðây không phải là cái an tâm mà ta đang có, cũng không phải là cách an tâm đức Phật, Chúa, Đảng, các vĩ nhân hay các vị lãnh đạo đáng kính chỉ dạy và soi sáng cho ta.
Sự tiến triển về tinh thần ở mức càng cao, con người càng sống cuộc sống yên bình, tự tin, đầy an lạc yêu thiên nhiên, yêu con người, sự vật, quý trọng cuộc sống của mình cũng như của muôn loài. Sự tiến bộ về vật chất trước mắt quả thật cần thiết, hả hê, thoả mãn; nhưng rồi chẳng bao lâu cảm giác chán chường, phiền muộn bức bối hiện ra hành hạ, dày xéo tâm hồn hư hao thể xác bởi sự quen thuộc, xuống cấp, cũ kỹ của những loại đồ dùng tiện nghi vật chất bao quanh mà chúng ta không hoặc chưa đủ khả năng dứt bỏ chúng để thay vào những thứ khác mới hơn, tiện lợi hơn, đẹp hơn, hiện đại hơn... Những chữ “hơn” nằm dọc theo sau mỗi chu kỳ vật chất khiến con người chúng ta như bị chìm ngập trong đám bùn lầy đặc quánh mà mỗi chân rút lên để chuẩn bị bước đi sẽ là yếu tố làm cho cái chân còn lại lún sâu hơn.
Khi ta sinh ra ta đâu có những gì là của riêng ta và khi chết đi ta đâu mang theo những gì của ta. Cuộc sống này, đức tin, sự thoả lòng, bình an tự thân, bình an trong hơi thở của mỗi phút giây của hiện tại trong đời sống là cái cột lõi và quý giá nhất. Sức khoẻ là phương tiện, tâm an, bình an, sống nơi thiên đàng hiện tại là cứu cánh.
Nếu chúng ta thực hành như lời nhắc nhở của tổ tiên, lời dạy của đức Phật-Chúa-Thánh nhân, của các bậc thiện tri thức, chúng ta tránh không để cho tinh thần thể xác bị quá tải, bị tổn thương. Cứ bớt một cái “có” là tránh được một nỗi lo, bớt được một cái “mất”. Người cho nhiều là người có hạnh phúc nhiều. Tránh cái nào, bớt cái nào không cần thiết, so sánh việc nào làm nặng nề não hại thân tâm, việc nào giúp thân tâm nhẹ nhàng an lạc. Chúng ta cần bồi bổ nuôi dưỡng cho mình cái trí huệ bát nhã, vượt thoát sinh tử, Niết bàn ngay hiện tại.
Ta tự tại, thừa hưởng những sáng tạo, những phát minh mới mà không gây tổn hại cho mình, cũng như cho cái môi trường thiên nhiên hồn hậu vẫn đang nuôi dưỡng mình. Học từ thiên nhiên cái “nết” của sự chan hoà, công bằng, và biết đủ. Dù sống ở bất cứ nơi đâu, lăng xăng lộn xộn đảo điên đến mức nào, chúng ta vẫn có thể tạo cho mình sự an lạc nếu biết xử sự chuyện đời một cách công bằng, trong sáng và trung thực từ trái tim khối óc, sự sự tỉnh thức và khôn ngon (wisdom) mỗi người.
Thứ bảy ngày 09.03.2013 và chủ Nhật ngày 10.3.2013 này, Nhóm tình nguyện Yêu quý Bảo vệ Cát Tiên (SCT) sẽ phối hợp tổ chức hội thảo kết hợp triển lãm chủ đề "Hiểu và Yêu Tre Việt Nam". Triển lãm và hội thảo với mục đích giúp cho mọi người hiểu và yêu Tre đúng với vốn có của nó. Giá trị kinh tế của tre đã được biết đến trong chế biến thực phẩm, xây dựng, sản xuất hàng nội thất, thủ công mỹ nghệ... Nhưng giá trị về mặt môi trường và văn hóa-tâm linh còn lớn hơn nhiều, nhất là trong việc giáo dục nâng cao ý thức bảo vệ môi trường và di sản văn hóa ở người dân và mọi giới.
Người thương ơi, xin ghi nhớ rằng, cuộc chiến
cuối cùng của tất cả chúng ta là cuộc chiến để bảo vệ chính mình, để được là
mình, để có không khí trong lành mà hít thở, để có đủ nước sạch mà uống-mà
sống, cứu lấy ngôi nhà xanh chung đang lâm nguy, để giữ gìn đất mẹ.
Khi ta thật sự hiểu và thương ta thì ta sẽ biết cách hiểu và thương người, mang lại hạnh phúc cho nhiều người và muôn loài và ta cảm thấy cuộc sống thật ý nghĩa. Khi đó ta đã thật sự là ta, ta không còn là kẻ khác. Ta đã lột hết mặt nạ ra và con người thật của ta được hiển lộ. Khi đó ta đã thật sự đã về nhà, ta thật sự đang ở trong nhà với sự bình an và niềm hạnh phúc lớn lao. Khi đó ta sẽ thốt lên rằng: Ta đã về nhà, ta đã tới nhà.
Nào cùng chung tay gieo hạt từ bi, giữ gìn đất mẹ, ươm mầm tươi xanh ngay từ bây giờ để cho tương lai của chúng ta, tương lai con cháu chúng ta còn có mặt. Hãy cùng nhau hành động kẻo quá muộn. Hãy hiểu nhau, tha thứ những lỗi lầm của nhau, làm mới tình thâm, yêu nhau chân thật để phá tan các thành tri ngăn chia, cho mùa xuân mới sang.
Kính thư,
Hiểu, thương yêu và tin cậy!
Nguyễn Huỳnh Thuật
Đại diện nhóm SCT
Nguyễn Huỳnh Thuật
Đại diện nhóm SCT
No comments:
Post a Comment