– Có
cái hiệp hội bất động sản vừa đưa ra kiến nghị đánh thuế tiền tiết
kiệm, để “ủn” dòng tiền trong dân vào sản xuất kinh doanh. Nghe có lý
không?
– Có, nếu đó là lý… cùn. Ổng giả
bộ núp vô chuyện vì sự phát triển đất nước, nhưng thực chất là sốt ruột
vì bất động sản tồn kho. Ai có chút hiểu biết về kinh tế, so với điều
kiện thực tế xứ mình đều thấy rằng ý tưởng này chỉ là tối kiến.
– Tối cỡ nào?
– Đâu phải cứ nắn dòng tiền ra
khỏi nhà băng là sản xuất phát triển vù vù được đâu. Rồi vì các nhà băng
hụt tiền, lãi suất huy động lại bị đẩy lên. Lãi huy động tăng, lãi cho
vay cũng nhấn ga. Vậy nhiều doanh nghiệp đang ngắc ngứ sẽ chết thẳng
cẳng luôn chứ phát triển kiểu gì?
– Vậy “thâm ý” của ổng là chi?
– Ổng cũng giả bộ so đo với chuyện
vốn của các nước phát triển, nhưng ai cũng biết tỏng ổng chỉ kiếm cách
để một phần bự tiền rảnh rỗi của dân chạy thẳng vô nhà đất. Bán được cái
đó, doanh nghiệp bất động sản lại kiếm khẳm.
– Hóa ra “bài” mới này cũng vẫn là “kêu cứu… nối dài”?
– Đúng phóc. Khi kêu cứu năm lần bảy lượt không nhằm nhò gì, ổng phải ra chiêu mới.
– Bộ ngành thì ra thông tư trật,
hiệp hội lại chơi bịt mắt bắt dê. Cái chung của mấy chuyện đó đều là chỉ
nhăm nhăm lợi ích của riêng mình. Rốt cuộc, dân tình luôn có quyền
được… oải!
Tư Quéo
Lên ruột xoay vòng |
Thứ năm, 28/02/2013, 06:47 (GMT+7) |
–
Xảy ra vụ cháy nổ ở giữa trung tâm, chết nhiều người, thương tâm quá.
May mà một “kho” chất nổ nữa ở gần đó đã được phát hiện luôn, không thì
chưa biết còn thêm chuyện gì nữa.
– Sợ thiệt. Đủ thứ quy định trên dưới nhằng nhịt, tưởng là chặt mà hóa ra vẫn lỏng.
–
Quản lý chất nổ dân sự, có hai bộ cùng chia trách nhiệm. Rồi theo quy
định, muốn xài chất nổ, văn bản cho phép phải có tới 4 cơ quan “cộp” dấu
đồng ý. Thế nhưng đến khi cơ sự xảy ra mới thất kinh vì kho chất nổ bự
chảng giữa khu dân cư mà không ai biết.
– Đơn giản hơn, như
chuyện cấm đốt pháo, năm nào cũng vẫn ì đùng đó. Địa phương nào nghiêm,
sức mấy lọt, còn quản kiểu được chăng hay chớ, thế nào chả nguy.
–
Ờ, giờ mới nhớ, lắm thứ vẫn quản lỏng le, đâu chỉ có chuyện chất nổ. Tỷ
dụ sau vụ cháy lớn, người ta mới tá hỏa chuyện phòng cháy kiểu “bâng
quơ”. Sau một loạt tai nạn giao thông, lại tuyên truyền, rà soát, xử
phạt rầm rộ. Sau ngộ độc thực phẩm, lại kiểm tra, giám sát chộn rộn…
–
Vấn đề là sự rầm rộ đó chỉ được “ba bảy hai mốt ngày” là xẹp. Cái gì
cũng um sùm kiểu phong trào nên đâu có bền. Đụng chuyện, quá trời thông
tin về sơ hở trong chuyện “quản” được phanh phui. Nhưng sau đó, thường
lại hở như cũ.
– Ờ, hết ớn cái nọ lại sợ cái kia, nên dân tình luôn phải lên ruột kiểu… xoay vòng!
TƯ QUÉO
|
Văn minh hơn cả vạn lần
|
|
Thứ bảy, 2/3/2013, 06:27 GMT+7
|
- Ái chà, quán của ông anh bữa nay có chuyện lạ!
- “Một ngày như mọi ngày”, đâu có gì lạ mà chú nói.
- Tui thấy có đó. Nghe nói ông anh với Hai Xị xích mích nhau dữ lắm, phải không?
- Ờ… thì cũng có. Nhà tụi tui ở gần nhau,
thỉnh thoảng lại cãi cọ nhau về cái đường ranh. Hai Xị cứ nhất mực bảo
tui lấn đất của anh ta, nhiều lần đòi dời cái hàng rào qua mấy tấc.
- Diện tích đất của mỗi nhà đều thể hiện trên giấy tờ chủ quyền, cứ đo ra là biết ai lấn đất liền chứ gì.
- Đã nhờ cán bộ địa chính phường đo đạc
lại rồi. Kết quả chẳng ai lấn đất của ai cả, nhưng Hai Xị vẫn không
chịu, cứ bảo tui ăn gian. Rồi tu vô hai xị và… chửi bới um sùm. Ủa, mà
chú nói quán của tui bữa nay có chuyện lạ là sao, chuyện gì lạ?
- Ông anh với Hai Xị đang tranh chấp cái
hàng ranh, hết đấu khẩu lại kéo nhau ra phường đôi co, đối chất. Tưởng
không nhìn mặt nhau nữa, không dè Hai Xị đi với bạn vào quán nhậu, ông
anh cũng ra tiếp đàng hoàng.
- Chuyện bình thường, có gì phải gây căng
thẳng. Tui với Hai Xị xích mích, đó là chuyện riêng tư. Nhưng, khi anh
ta vào quán của tui, anh ta là thượng đế, tui phải có trách nhiệm phục
vụ. Không lẽ vì mâu thuẫn mà đuổi thực khách của mình. Làm vậy chỉ càng
chứng tỏ mình không văn hóa.
- Hoan hô! Ứng xử của ông anh văn minh hơn tay họ Wang cả vạn lần.
- Tay họ Wang nào?
- À, cái tay chủ nhà hàng Bách Niên Lỗ
Chử bên Bắc Kinh, Trung Quốc- kẻ đã treo tấm biển sặc mùi kỳ thị, bị dư
luận quốc tế cười cho thúi mũi hổm giờ…
SÁU BẾN ĐÌNH
|
|
No comments:
Post a Comment