Xin trả về thiên nhiên
Những dòng sông yêu thương
Đổi trao nào màu nhiệm
Xin trả về cho "Mẹ"
Những cánh rừng xanh tươi
Xin trả về quê hương
Niềm tin yêu sáng người
Xin trở về chính mình
Để nhận ra chân tướng
Sự sống đẹp lạ thường
Sống thương yêu mỗi ngày
Nguyễn Huỳnh Thuật từ Vườn rau organic về. Trong giỏ đeo trên lưng có rau rừng, rau bí, ngô, bí, cà,... "Rừng là nhà của ta, gió trăng mát mặt, không gian mênh mông cùng muôn loài anh em góp mặt cùng ta và cho ta. Ôi hạnh phúc! Hạnh phúc!" Thuật chia sẻ
"Rừng là nhà của ta, đa dạng sinh học là nền tảng đa dạng văn hóa của làng ta. Rừng sắp tới bị đốn hạ để làm thủy điện, để xây dựng công trình,... Trên hết rừng, dưới cạn nước, vậy thì ta sẽ đi về đâu và tương lai ta, con cháu ta sẽ ra sao?" Dân làng bản địa nhiều thế hệ cùng Thuật trăn trở
Các bạn trẻ ơi, điều mà mình mong muốn chia sẻ với các bạn rằng, môi trường không phải chỉ ngoài ta mà có trong chính ta. Thiên nhiên có trong chính ta. Bạn thử tập nhìn sự sống của bạn có ở trong thân tứ đại, đồng thời nó cũng có mặt ngoài thân tứ đại. Hãy tập làm quen rằng: Thân này là mảnh vườn, máu này là dòng sông, hơi thở này là không khí, nhiệt lượng này là ánh nắng buổi sớm, trái tim này là mặt trời... Mỗi giây mỗi phút, sự sống bạn liên tục gắn liền, đổi trao mật thiết với nhiều yếu tố khác trong sự sống. Uống nước, bạn là mạch nước từ lòng đất sâu, bạn là con suối nhỏ, bạn là đám mây bay... Ăn cơm, bạn là cánh đồng lúa vàng đang hát vi vu trong cơn gió. Thở không khí, bạn trở thành không gian bao la... Nghe dòng sông vỗ vào bờ, bạn nghe được tiếng gọi từ bản thể uyên nguyên của chính mình. Thấy ruộng vườn, núi sông, bạn thấy được tấm thân mênh mông của bạn... Bạn là tất cả vũ trụ bao la. Nhìn đâu, bạn cũng thấy được mặt mũi chân hình. Bạn có ở đây và có mặt cùng khắp.
Bạn hãy tập chết để biết trân quý sự sống và sống sâu sắc từng giây phút hàng ngày qua từng hơi thở bình an. Chết như thay chiếc áo, chết trong từng hơi thở vào ra, trong từng sat-na nên bạn tập sống yêu thương mỗi ngày. Sự sống tuyệt vời như vậy đó! Bạn hãy mở toang cánh cửa tâm hồn mình ra để đón nắng mai, để có không gian rộng và bao la hơn. Bạn đừng nhốt tâm hồn mình trong ngục tù cô đơn, buồn tủi, giận hờn. Hãy trả về thiên nhiên những dòng suối yêu thương. Hãy trả về quê hương tấm thân cát bụi này. Quê hương sẽ ôm ấp, chở che cho bạn. Bạn sẽ ngủ yên trong lòng đất. Tâm hồn bạn sẽ đi về nơi quê xưa chốn cũ.
Ngồi Yên.
Thơ Hải Vân Cư Sĩ:
ReplyDeleteTôi ngồi cười với gió
Tôi ngồi ngó nắng trưa
Tôi chờ cơn mưa đổ
Giăng mờ góc phố xa
Tôi hát lên bài ca
Cùng thiên nhiên bao la
Hồn tôi xao xuyến lạ
Với cây lá bốn mùa...
Hãy hát lên!
Tôi đi tìm nơi rừng
ReplyDeleteTôi đi tìm trong đất
Viên sỏi trắng tinh anh
Và cố gắng tạo thành
Ngọc kim cương như thật.
Tôi đi tìm nơi rừng
Tôi đi tìm trong đất
Nguồn cảm hứng truân chuyên
Vượt qua mọi chướng duyên
Lắng sâu lòng chân thật.
Tôi đi tìm nơi rừng
Tôi đi tìm trong đất
Sự bình yên vô cùng
Trời đất vốn bao dung
An nhiên và tự tại!