Trong vương quốc pơ mu
01/05/2013 06:12 (GMT + 7)
TTCT - Người Cơ Tu sống ở đầu ngọn nước, di chuyển trên núi cao và chết vùi trong những thân cây cổ thụ. Đó là cây pơ mu lấy gỗ để đóng quan tài. Nhờ đó ngày nay những cánh rừng pơ mu vẫn đứng sừng sững giữa đất trời.
Đường vào vương quốc pơ mu thẳm sâu với đầy vắt rừng - Ảnh: Đăng Nam
Một trong số những cây pơ mu lớn gặp trên đường đi - Ảnh: Đăng Nam
TTCT - Người Cơ Tu sống ở đầu ngọn nước, di chuyển trên núi cao và chết vùi trong những thân cây cổ thụ. Đó là cây pơ mu lấy gỗ để đóng quan tài. Nhờ đó ngày nay những cánh rừng pơ mu vẫn đứng sừng sững giữa đất trời.
Đường vào vương quốc pơ mu thẳm sâu với đầy vắt rừng - Ảnh: Đăng Nam
Một trong số những cây pơ mu lớn gặp trên đường đi - Ảnh: Đăng Nam
Phải qua hàng loạt trạm kiểm soát của chính quyền địa phương và biên phòng, chúng tôi mới đến được trung tâm xã A Xan, giáp với biên giới Lào. Cách TP Đà Nẵng gần 200km về phía tây, ở độ cao trung bình hơn 1.100m so với mực nước biển, bốn xã biên giới của huyện Tây Giang (Quảng Nam) gồm A Xan, Tr’Hy, Ch’ơm và Ga ry như một Sa Pa thu nhỏ giữa miền Trung.
Sương sớm phủ kín các nẻo về bản nhỏ, chúng tôi phải
đợi mặt trời hửng nắng mới tìm được đường đến thôn Ganil, nơi có những
mái nhà tôn xanh thẫm như những chiếc nấm nhỏ lẩn khuất trong sương và
được che chở bởi cánh rừng pơ mu ngàn năm.
Nơi không thấy mặt trời
Ông Dương Chí Công, giám đốc Sở Tài nguyên và môi trường Quảng Nam, cho biết Hiệp hội Cây cảnh Việt Nam vừa chính thức có kiến nghị công nhận cây pơ mu khổng lồ số 477 ở Tây Giang là “cây di sản”. “Chúng tôi ủng hộ điều này, nhưng không khuyến khích mở đường vào rừng pơ mu bởi kèm theo những hệ lụy chưa lường trước được. Có thể mở tuyến cáp treo, có thể dùng đường mòn làm lối đi cho môtô mạo hiểm. Muốn khám phá cái đẹp, yêu thiên nhiên thì phải đổ tí mồ hôi” - ông Công nói. |
Mất hơn bốn giờ cưỡi xe Minks, chúng tôi mới đến được
chân núi Zi’lieng, ngọn núi thiêng cao ngất của người Cơ Tu. Chỉ tay lên
đỉnh, anh Tăng Tấn Lộc, kiểm lâm viên Hạt Kiểm lâm Tây Giang, cười nói
như cảnh báo: “Muốn khám phá rừng pơ mu phải tập thể lực trước và chịu
khó tốn gần nửa lít máu thì mới thú vị! Ở đây vắt núi nhiều như nong
tằm”. Giày vớ chôn chặt trong ống quần, chúng tôi nhắm thẳng ngọn đồi
leo dốc.
Dốc nối dốc, hết dốc đến cua ngoặt liên tục, qua những
ghềnh thác mà gót người đi trước chạm mũi chân người đi sau, mọi thứ
tưởng chừng bế tắc. Hơn một giờ sau, chúng tôi lọt thỏm giữa những tán
cây khổng lồ, lá rừng che kín mọi vật, mặt trời như tắt lịm.
Ngọn núi Zi’lieng đón khách bằng những trận cuồng
phong. Chưa tới rừng pơ mu nhưng những cây tùng cao vút, lá kim nhỏ xíu
vươn dài đón nắng, khác hẳn các khu rừng nhiệt đới chúng tôi từng đi
qua. Nhiều năm trong ngành kiểm lâm, anh Lộc cho biết: “Pơ mu, loại gỗ
có nhựa thơm hơn cây thông, lựa chỗ ở cũng cầu kỳ. Phải là nơi cao ráo,
nhiệt độ mát mẻ mới có pơ mu và phân bố từ nửa đỉnh đồi trở lên”.
Đứng trưa, chúng tôi lọt thỏm giữa những tàn cây pơ mu
cổ thụ bạt ngàn. Những cội cây xù xì, da đầy rêu xanh, cây to mấy người
ôm không giáp, cao lừng lững chọc trời xanh. Thiên nhiên như quy hoạch
hẳn một vùng dành cho “gia đình” pơ mu nên ở đây không lẫn một loài cây
gỗ nào khác. Khu vực nhỏ chưa đầy 20m2 nhưng có đến ba cội pơ mu ôm chặt vào nhau phóng lên cao vút.
Mặt trời như bị che kín bởi lá cây, trưa nắng gắt nhưng
cảm giác se lạnh bắt đầu quấn lấy da người. Một mùi hương ngai ngái tỏa
ra khắp cánh rừng, bên dưới lớp thực bì dày hơn nửa mét cứ phập phồng
theo bước chân, đi trên đất nhưng cảm giác cứ đu đưa như nằm trên võng.
Một con rắn xanh phóng vút qua trước mặt, thi thoảng một chú chồn bay
giật mình lao vút từ cành pơ mu này sang cành khác rồi đong đưa lơ lửng
trên vòm cây.
Máu bắt đầu thấm dưới chân giày, từng tốp vắt đu đưa
hút máu người. Một ít thuốc deep, đùm muối ớt quẹt vào nơi bị cắn, lập
tức vắt sùi bọt rồi rơi xuống đất. Đây là bài thuốc mà kiểm lâm viên A
Lăng Nhú bày cho chúng tôi trước khi vào rừng.
Khoác áo cho cây
Nơi chúng tôi đến, các cội pơ mu đều đã được kiểm lâm
đánh số từ 001 đến 1037, tức những cây đã được phát hiện. Chỉ vào cội
cây có số hiệu 368, A Lăng Nhú khoe: “Từ ngày phát hiện cánh rừng này,
người Tây Giang mừng như gặp báu vật. Bây giờ công việc của tụi tôi càng
nặng nề hơn bởi phải quản lý chặt chẽ khu rừng này khỏi tay lâm tặc”.
Pơ mu trong cánh rừng này to và thẳng, nhiều cây lâu
năm hình thành những hình thù kỳ quái. Gốc cây pơ mu số hiệu 168 có hình
thù như đầu một chú voi. Tàn cây hướng về phía tây, hai “tai” dang
rộng, “ngà” thòng xuống đất, hai hốc cây sâu hoắm như cặp mắt đen ngòm.
Rút chiếc máy đo từ túi áo, A Lăng Nhú bấm một hồi ở
cội cây số 477 rồi cho biết: cây có chiều cao 45m, đường kính 2,5m, có
lượng gỗ khoảng 50m3. “Là người bản địa sống với núi rừng từ nhỏ, một
đời làm kiểm lâm nhưng tôi chưa gặp cây nào to như vậy. Đây là cây pơ mu
cao, to nhất mà kiểm lâm Quảng Nam phát hiện đến lúc này” - anh khẳng
định.
Ông Lê Phước Sang, hạt phó Hạt Kiểm lâm Tây Giang, tâm
sự: “Thật ra cánh rừng này được phát hiện từ mùa thu năm 2008, nhưng
chúng tôi và chính quyền phải giấu thông tin. Lúc đầu tưởng một vài cây,
ai ngờ càng đi xa càng đếm càng nhiều. Chúng tôi run lên vì vui mừng,
do đó quyết định đo đếm và đánh số toàn bộ số cây vừa phát hiện. Đến nay
chính thức có 1.037 cây đã đánh số. Việc đánh số bảo vệ cũng như “khoác
áo” cho cây vậy!”.
Theo thống kê của hạt kiểm lâm này, đến nay đã có gần
mười đợt khảo sát, đo đếm cây. Pơ mu phân bố rộng trên vùng đất khoảng
300ha từ tiểu khu 94 đến tiểu khu 97, kéo dọc sang tận biên giới Lào.
“Không những kiểm lâm mà hầu như tất cả lãnh đạo huyện đều xắn quần lội
rừng kể từ ngày phát hiện pơ mu. Việc bảo vệ cánh rừng bây giờ không chỉ
của ngành kiểm lâm mà còn là việc chung của người dân và chính quyền
huyện, tỉnh” - ông Sang chia sẻ.
Gia tài về cõi chết
Pơ Loong Đinh - bí thư kiêm chủ tịch UBND xã A Xan,
người cùng đi trong chuyến này - vẫy chúng tôi lại nơi một thân pơ mu đã
ngã đổ nhiều năm, vung rìu chặt mạnh vào lớp vỏ mục đầy rêu xanh, xám
xịt. Từng thớ vỏ bung tróc văng tung tóe, để lộ thân còn tươi. Ông giải
thích: “Pơ mu có tinh dầu nhựa thơm, gỗ nhẹ, thân già hay bị rỗng ruột,
chôn dưới đất lâu ngày vẫn giữ được hình hài tươi rói. Chính vì vậy mà
người dân chỉ dùng gỗ này để đóng quan tài”.
Với người Cơ Tu, dù để ngàn năm sau thì cánh rừng pơ mu
này vẫn nguyên vẹn như thuở chưa có dấu chân người khai hoang, theo
khẳng định của ông Đinh. Người Cơ Tu chết đi, gia tài chia đều, nhưng
những thứ đó chỉ đặt trên nấm mồ. Chỉ có chiếc quan tài làm bằng thân pơ
mu là theo họ vùi sâu dưới đất vĩnh viễn.
Ông nói: “Từ nhỏ cha mẹ người Cơ Tu dạy con khi vào
rừng phải biết săn con gì, chặt cây gì. Pơ mu là thứ để dành cho người
chết, không ai dám chặt cây này làm nhà, đóng tủ, bàn ghế. Ai về già
cũng chuẩn bị cho mình chiếc quan tài bằng khúc gỗ khoét sẵn để trước
sân nhà”.
Hai lần khảo sát thực tế từng cội cây trong cánh rừng
pơ mu, nhưng chủ tịch UBND huyện Tây Giang, ông B’hling Mia, cho biết
vẫn có kế hoạch đi chuyến tiếp theo vào mùa nắng. Phân vân nhất của ông
là có nên mở một tuyến đường vòng vào khu vực rừng để lực lượng bảo vệ
đi tuần tra, canh giữ hay không.
“Chúng tôi sẽ biến khu vực này thành một “tiểu Sa Pa”
cho mọi người đến nghỉ dưỡng. Một rừng cây thảo quả phía dưới chân núi
đang hình thành, cộng với đặc sản rượu Tr’đin, rượu sâm Ba kích, sâm
Ngọc Linh, cá tầm nước lạnh đã nuôi thành công, hồ nước nóng tự nhiên
sẵn có… Không có gì là không thể nghĩ tới” - ông Mia hi vọng.
Riêng bí thư huyện Tây Giang, ông B’hriu Liếc, thì
cương quyết: “Chúng tôi quyết tâm giữ rừng bằng mọi khả năng có thể, sẽ
giữ rừng như chính mái ấm của mình, như chính lá phổi của chúng tôi.
Tương lai không xa, “vương quốc pơ mu” ở Tây Giang sẽ là điểm đến của
những người yêu rừng, quý rừng, giữ cây, xem rừng là sự sống”. Chi cục
trưởng Chi cục Kiểm lâm tỉnh Quảng Nam, ông Phan Tuấn, cho biết thông
tin về việc phát hiện rừng pơ mu đã được báo cáo ra Cục Kiểm lâm.
Theo tính toán, khoảng đầu quý 2-2013 Cục Kiểm lâm sẽ khảo sát lại toàn bộ khu rừng và có phương án cụ thể để bảo tồn.
Ông B’hling Mia cho biết kiểm lâm đang hoàn tất hồ sơ
chuyển cơ quan chức năng khởi tố một người dân đã chặt cây pơ mu trong
cánh rừng vừa phát hiện theo hướng xử lý nghiêm để làm gương. Ngoài ra,
huyện cũng sẽ thưởng người dân nào phát hiện thêm cây pơ mu và báo cáo
với cơ quan chức năng.
“Hình như người dân vừa phát hiện thêm mấy cây, chính
quyền còn nợ người dân dưới nớ mấy triệu! Mỗi cây phát hiện thưởng cho
họ triệu đồng” - ông Mia nói.
TẤN VŨ - ĐĂNG NAM
No comments:
Post a Comment