CÓ AI BIẾT, TRƯỜNG SA?..
Mai Thanh Hải
Đảo gọi là đảo chìm, vì lặn sâu dưới biển, khi nước cạn mới nhô lên chút chút.
Buổi sáng, tành tạch ca nô vào thăm nhau, đã thấy nghiêm trang điều lệnh chờ đợi, quấn quýt và tỉ mẩn nâng từng chiếc khăn, chan từng ca nước cho người dưới tàu mới lên.
Thế nhưng, có ai biết là trong gian bếp chật hẹp, lẻn vào mở thấy vẫn còn nguyên xoong cơm nghi ngút khói, nồi cá kho cay xè ớt bột và âu canh mì tôm lõng bõng sợi mì vàng...
Chỉ mình hỏi, "chúng nó" mới dám trả lời thật: "Dậy sớm triển khai công tác đón Đoàn, chưa kịp ăn uống gì!" và lấn bấn: "Nước ngọt đang phải dùng dè sẻn. Rau xanh càng phải dè sẻn, 3 ngày nay mới làm được mẻ giá đỗ, anh em nhấm cho đỡ táo bón!".
Có những sự hy sinh, không phải ai cũng biết và cảm giác nhỏ nhoi lại quay trở lại, từ bao năm ra đảo, so với những gì rất thật, đến trần trụi mà "chúng nó" đã - đang - sẽ trải qua, từ ca nước đến cọng giá đỗ, nhấm từ vỏ đỗ xanh cho đến phần rễ thâm, để đỡ táo bón và sống, nơi bung biêng - bất trắc biển trời...
4 nhận xét:
- nam08:56:00 16-05-2013Cuộc sống của những người lính ngoài quần đảo Trường Sa còn có nhiều khó khăn. Để các anh có thể chắc tay súng bảo vệ chủ quyền thiêng liêng của Tổ quốc, đất liền cần phải tạo điều kiện vật chất đầy đủ cho các anh. Rau xanh là một thứ thiếu thốn nhất ở đây. Những ai yêu tổ quốc hãy chịu khó nghiên cứu ra máy chế biến rong biển thành rau.Trả lời
- Nặc danh10:41:00 16-05-2013Cảm phục Hải. Blog của em rất ý nghĩa .Trả lời
Em đi sâu sát phản ánh trung thực khách quan thực tiễn trên nền tảng đạo đức và trách nhiệm đối với đất nước với đồng bào.
Em không như một só blog khác nằm xó nhà mở miệng kêu yêu nước và lên giọng phán xét xã hội.
Chúc em và gia đình mạnh khoẻ hanh phúc. - Nặc danh20:57:00 16-05-2013Tôi là một độc giả của trang Ông, nhưng Ông viết thực tế nó nhẹ đi một tí, mặc dù Tôi cũng chỉ đóng góp được hạt cát cho biển đảo,...mắt Tôi vẫn thấy cay cay...Trả lời
- Nặc danh01:10:00 17-05-2013Gap bac o Son ca ma khong thay viet gi?